Nhân ngày gia đình Việt Nam, tôi muốn gửi tới bạn đọc cảm xúc thật của tôi sau bốn năm lập gia đình. Thời kỳ đầu bao giờ cũng sẽ có nhiều mới lạ và thử thách. Đặc biệt đối với những cặp vợ chồng trẻ như chúng tôi.
![]() |
Em "lặng lẽ" đi về "nơi tôi" được hơn bốn năm rồi đấy! Con đường nhỏ bao mùa nắng chói chang rồi bao mùa mưa tầm tã, nó cứ thế theo em "tự nhiên" tìm về với tôi.
Đã bao giờ em thấy mình mệt mỏi?
Đã bao giờ em thấy mình lạc lõng không em?
Vẫn biết rằng đó là "quy luật bất thành văn" của thế gian này "dành cho" tất cả phụ nữ sau khi "lấy chồng", nhưng riêng tôi sao thấy thương em nhiều thế!
Ngày qua ngày, tôi hạnh phúc "ngắm nhìn" em "tập tành" để được thấy mình "đáng yêu" hơn trong thế giới mới - nhà chồng! Khi em buồn hay một lúc lầm lì khó hiểu, tôi bất an, lo lắng tìm cho ra nguyên nhân. Tôi âm thầm theo dõi em từng bước, tôi rất sợ khi thấy em im lặng hay thấy khóe mắt em bất chợt đỏ hoe. Tôi biết rõ "chế độ vận hành" của cái "thế giới mới" mà em đang cố gắng "hoà mình" và "hội nhập". Còn với em, nó cần có thời gian khi em đã quá quen với "thế giới" riêng của mình! Tôi thực sự hiểu và ngày ngày mong đợi một ngày kia...
Thế rồi Đan - con chúng mình ra đời. Tôi "hãnh diện" khi mọi người bảo nó trông giống bố, em ghen tị bảo nó là "con em"! Có đôi lúc thấy nó hất tóc, sao mà trông giống em đến thế! Còn lúc ăn, trông "đích thị" là tôi! "Thế giới" mới của em đã có thêm một "thành viên vô giá".
Cứ như thế, tôi và em "âm thầm" phân chia công việc nhà. Cùng vui mừng khi thấy con mình ngày một khôn lớn, lúc "ỉu xìu" khi con mình biếng ăn hay một chút ho khan. Tôi và em nhìn con cùng tận hưởng niềm hạnh phúc vô bờ - con của chúng mình!
"Có nuôi con mới biết lòng cha mẹ", câu nói của người xưa chẳng bỏ đi bao giờ! Tôi và em càng thấy thấm thía hơn khi nuôi cô con gái cưng của mình! Em bất chợt nhớ lại: vào ngày cưới của chúng tôi, mẹ của tôi đã trao cho em một chiếc nhẫn hai chỉ vàng và mẹ nghẹn ngào nói: "đây là món quà nhỏ mẹ giành dụm được để tặng con, mẹ chẳng có gì cho con trai mẹ cả, mẹ đã tặng cả cuộc đời của mẹ rồi"...
Tôi và em đến bây giờ càng trân trọng những gì mà các bậc cha, mẹ của chúng tôi đã để giành rồi sẵn sàng trao tặng cho chúng tôi. Chúng tôi hạnh phúc và thực sự nâng niu sự thừa hưởng ấy!
Tôi và em đang mong đợi đứa con thứ hai. Ngày nối ngày, em "vội vã" đi về "nơi tôi" để lại được: "Em bồng bềnh tắm mùa thu đến vội
Cả mênh mông, vàng rực rỡ cỏ hoa
Thu đằm thắm là tình tôi trong đó!
Giành tặng em, vợ "bé bỏng" của tôi"
▪ Búp bê và bé (27/06/2005)
▪ Bữa cơm gia đình (26/06/2005)
▪ Đàn ông phức tạp hơn quảng cáo (25/06/2005)
▪ Khi hoa đã mất nhụy... (23/06/2005)
▪ Các thời điểm dễ tái nghiện thuốc lá (18/06/2005)
▪ Viagra gây mù mắt ? (19/06/2005)
▪ Nữ tính - át chủ bài của phái yếu (18/06/2005)
▪ Bí mật của chàng (13/06/2005)
▪ Tác dụng phụ do tiêm thuốc gây cương (08/06/2005)
▪ 7 dấu hiệu nàng giỏi "chuyện ấy" (07/06/2005)