Tác phẩm Trái tim của muối của Michael Yamashita |
Nhà nhiếp ảnh Mỹ gốc Nhật này đã chu du khắp 6 châu lục. Ông đã chứng tỏ sở trường về nhiếp ảnh địa lý học khi thực hiện bộ ảnh những quốc gia: Anh, Ireland, Papua New Guinea, Sudan, Somalia và bang New Jersey. Đặc biệt, với ông, châu Á vẫn có sức hấp dẫn mãnh liệt.
"Mekong - cuộc du hành trên dòng sông vĩ đại của những dòng sông" là bộ sách ảnh mang khát vọng phi thường của ông trong việc đi, vẽ lại hình ảnh từng nhánh sông trên dòng Mekong.
Ông cũng đang tham gia nhóm những nhiếp ảnh gia được mời làm dự án sách ảnh của NXB Didier-Millet (Paris) chủ đề về sáu quốc gia: Malaysia, Indonesia, Brunei, Philippines, Trung Quốc và VN.
Ông vừa có cuộc trò chuyện thú vị trong chuyến đến thăm và sáng tác tại VN…
Michael Yamashita |
- Đơn giản đó là chọn lựa của tôi. Tôi không phải là một nhà nhiếp ảnh chụp về thời sự. Tôi thuận tay với ảnh địa lý. Ở mỗi tác phẩm, tôi quan tâm đến câu chuyện bên trong nó: lối sống, tình yêu và sinh hoạt của con người… Thực ra, ảnh thời sự chỉ nói tính thông tin nhất thời chứ không phải là những câu chuyện dài về đời sống.
* Là người mê đi lại, ông nghĩ gì về những chuyến đi?
- Nhiều hình ảnh!
* Những tác phẩm nhiếp ảnh của ông trong đợt triển lãm này, hình như chúng tôi chưa thấy một hình ảnh nào về VN hiện đại?
- Đó là những câu chuyện của thập niên 90, thế kỷ trước. Và cũng nói thật, tôi không có tham vọng tìm kiếm những đề tài hiện đại. Tôi muốn lưu giữ lại những hình ảnh, câu chuyện tập tục, truyền thống, làng quê… Tôi muốn giữ lại những gì sẽ mất đi vĩnh viễn. Nhiếp ảnh của tôi ít dính dáng đến đô thị. Thời còn là một thiếu niên, nghe đến VN, tôi thấy rùng rợn vì ấn tượng chiến tranh. Và sau đó, tôi tò mò muốn biết về đất nước này.
Khi làm dự án sách ảnh về dòng sông Mekong thì không đơn giản. Trước 1990, chiến tranh Campuchia, tình hình chính trị Trung Quốc và sự chưa mở cửa của VN gây khó khăn rất nhiều. Sau đó thì mới thoải mái hơn để thực hiện nó. Đó là cơ hội ngàn vàng vì tôi là nhiếp ảnh gia nước ngoài đầu tiên được đặt chân đến và thực hiện bộ ảnh trong vòng 6 tháng trời tại VN. Lúc đó, bạn biết đấy, một người quốc tịch Mỹ lặn lội như thế, quả không đơn giản…
* Trong chuyến đi lần này, điều gì làm ông dễ chịu nhất khi đặt chân đến VN?
- Món ăn. Thật tuyệt vời! Tôi đã nói với ông biên tập ảnh của tôi ở tạp chí National Photographic là: "Tôi sẽ là chuyên gia ảnh VN. Hãy để những câu chuyện về VN cho tôi! Đơn giản thôi, tôi sẽ không dám đến nơi nào để chụp hình nếu nơi đó không có gạo cho tôi ăn. Ở VN luôn sẵn gạo và thức ăn ngon".
* Nếu dùng một từ để miêu tả Việt Nam thì ông sẽ dùng từ gia đình. Ông sẽ dùng gam màu gì để diễn tả trạng thái tình cảm đó?
- Tôi sẽ dùng gam màu vàng ấm. Đó là gam màu của một buổi bình minh, gam màu mà tôi thích nhất!
Theo Sài Gòn tiếp thị
▪ Công nghệ quảng cáo và ngôi sao: Thổi phồng lại xẹp! (12/08/2005)
▪ Miền đất không dễ tới (12/08/2005)
▪ "Từ những dáng xuân" gây quỹ từ thiện (12/08/2005)
▪ Tự sự Phương Thanh: "Tình mẫu tử đậm đà hơn tình yêu" (11/08/2005)
▪ Harry Potter “chinh phục" các tù nhân Guantanamo (11/08/2005)
▪ Song Hye Kyo mang thuốc lắc: chỉ là tin đồn! (11/08/2005)
▪ Đừng biến khán giả thành những con hươu cao cổ (12/08/2005)
▪ Nhạc sĩ Thanh Tùng: Tôi đang sáng tác “khỏe mạnh” trở lại (12/08/2005)
▪ Tấm lòng nghệ sĩ (12/08/2005)
▪ 60 năm tranh cổ động VN (12/08/2005)