Đã có bao nhiêu người thiệt mạng vì bia, rượu; bao nhiêu gia đình khốn đốn bởi ma men hành hạ... Nhậu nhẹt gia tăng đến mức báo động khẩn, thậm chí nhiều ý kiến cho rằng TP nên bổ sung một giảm trong chương trình giảm ma túy, mại dâm và tội phạm, đó là giảm nhậu
Nhậu ở đâu? Chỗ nào cũng có thể nhậu. Nhậu khi nào? Lúc nào cũng nhậu. Nhậu mồi gì? Cái gì cũng nhậu tuốt”. Chúng tôi đã tổng kết như vậy sau 24 giờ đồng hồ “phiêu” cùng men rượu với một người bạn hào phóng để tận mắt chứng kiến những kiểu ăn nhậu không ngừng nghỉ.
Đón bình minh cùng bợm
![]() |
Nhậu chờ trời sáng. (Ảnh chụp lúc 4 giờ 30 phút tại bờ kè đường Trần Khắc Chân, phường Tân Định, quận 1) |
Đúng 5 giờ sáng, chúng tôi bắt đầu hành trình 24 giờ nhậu bằng một chầu bia với dân bợm nhậu chính hiệu tại đường Hòa Hảo (quận 10). Đó là hai quán bia kề nhau mở cửa rất sớm để phục vụ cho giới lao động. Chỉ mới tờ mờ sáng nhưng quán đã khá đông khách. Khó khăn lắm chúng tôi mới tìm được một chiếc bàn nhỏ kê sát góc để ngồi. Một người đàn ông mặc áo phanh ngực ngồi cạnh chúng tôi bắt chuyện: “Uống gì sớm vậy chú em?”. Tôi trả lời: “Uống chút để lên xe dễ ngủ”. Ông già gật gù: “Còn tụi này uống để có sức đạp xe. Không có nó chẳng làm ăn được gì hết”. Uống được thêm khoảng nửa chai bia, người đàn ông vội vã rời quán khi có người cần đi xích lô. Bà chủ quán nói với theo: “Lát về trả tiền nhe cha nội. Thiếu hoài à”.
Người đàn ông rời quán chưa đầy 5 phút đã có một người khác đến lấp chỗ. Tất cả đã nhẵn mặt nhau nên chẳng buồn nói chuyện, cứ im lặng mà uống. Thỉnh thoảng là những câu nói qua loa “hôm qua bị rượu nó vật quá, ói đến gần sáng!”, “con vợ cứ cằn nhằn mấy chuyện tiền nong, chán bỏ mẹ”... Bia sang nhất nơi đây là Sài Gòn xanh, còn lại những thứ bia “vô danh tiểu tốt”. Mồi nhậu chỉ là mấy loại me chua, mực vụn bỏ bịch thường bán trước các cổng trường tiểu học. Sau 8 giờ, quán bắt đầu thưa thớt khách và trên đường chuyển quán khác chúng tôi giật mình khi thấy cảnh tượng chàng một ly đế, nàng cũng một ly đế trên đường Nguyễn Tiểu La (quận 10) khi mọi người đang tất bật đến công sở.
“Giờ vàng” của công chức
Điểm dừng chân kế tiếp của chúng tôi là một quán nhậu trên đường Lý Thường Kiệt (quận 5) theo lời rủ rê của một công chức hẳn hoi. Vừa thấy chúng tôi, anh liền phân bua: “Đã hơn 10 giờ, về cơ quan cũng chẳng giải quyết được việc gì. Lai rai một chút lấy sức chiều làm”. Những tiếng khui bia lóc bóc ngày càng rôm rả khi nắng càng lên cao. Qua 12 giờ, quán đã đặc nghẹt người, số khách lên đến hàng trăm dù chưa phải là ngày cuối tuần. Theo quan sát của chúng tôi, hơn 1/3 số người ngồi trong quán là công chức vừa ừng ực uống vừa kể lể chuyện dân tình trong buổi sáng làm việc rồi cười hả hê. Gần 14 giờ, lượng khách giảm đi chút ít nhưng đó cũng là lúc quán náo nhiệt nhất vì những chiếc điện thoại di động reng liên tục. “Nói khách chờ anh chút đi! Đang trên đường về”, “Đưa chú X giải quyết giùm anh đi”, “Hẹn nó bữa khác đi, nói tao đang đi họp ở quận”, “Kêu họ ra đây luôn đi. Nhớ mang theo hồ sơ, anh ký luôn cho...”.
Nhậu cho... “đẹp lòng” vợ con
![]() |
Chàng 1 ly, nàng 1 ly trên đường Nguyễn Tiểu La, phường 5, quận 10. (Ảnh chụp lúc 8 giờ) |
Khi 8 giờ vàng ngọc của công chức sắp kết thúc thì cũng là lúc cả TP... đồng loạt triển khai ăn nhậu trên mọi nẻo đường. Đến lúc này thì đi đâu cũng thấy người nhậu từ các nhà hàng tiệc cưới đến làng nướng, quán bờ kè hay quán cóc nơi góc đường. Đang lưỡng lự chưa biết chọn quán nào thì một “chiến hữu” rủ nhậu kiểu văn nghệ. Bị phản đối, “chiến hữu” này liền giải thích: “Mấy cha không biết gì hết. Vô mấy tụ điểm ca nhạc cho vợ con coi ca nhạc, còn mình thì cứ uống, chết ai đâu. Thú lắm...”. Nghĩ cũng lạ, chúng tôi làm liều vào sân khấu ca nhạc Trống Đồng (quận 3) chè chén. Tại khu bán giải khát, bia để chật cứng tủ lạnh và đủ món mồi nhậu cóc, ổi, mía ghim phục vụ dân nhậu. Chị em phụ nữ và trẻ con thì ngồi dãy trên coi ca nhạc, đàn ông ngồi dãy cuối, cụng bia liên tục, nói cười hô hố. Khán giả ngồi cạnh nhìn khó chịu, tự động “di tản” nơi khác để tránh mấy tay nhậu nổi cơn làm bậy.
Nhậu... xuyên màn đêm
![]() |
Chưa say chưa về. (Ảnh chụp tại quán Minh Trí lúc 4 giờ 15 phút) |
Sau chầu nhậu “vừa sướng mình vừa đẹp lòng vợ con”, hơn 22 giờ, chúng tôi kéo nhau ra phố nhậu ven kênh Nhiêu Lộc. Quả không hổ danh là “đệ nhất phố nhậu”, bởi dù đã gần nửa đêm nhưng tại đây chưa có dấu hiệu gì của những phút tàn cuộc mà tất cả chỉ như mới bắt đầu. Các quán chật kín người, bàn ghế tràn xuống lòng đường. Đúng 0 giờ, dòng khách đến rồi đi lũ lượt như trẩy hội. Đủ tầng lớp từ bình dân đến sang trọng. Và dĩ nhiên không thể thiếu những bóng hồng để phố nhậu thêm phần đa sắc. Gần 2 giờ, “chiến hữu” của chúng tôi cũng rơi rụng hết, chỉ còn anh bạn và tôi quyết tâm làm nốt hành trình 24 giờ của mình.
Hơn 4 giờ sáng, chỉ còn 1/3 quán nhậu cầm cự để chiều khách quen. Có quán đóng cửa im ỉm nhưng khách cứ ngồi trước hàng hiên khi cần thêm bia thì gõ cửa sẽ có người phục vụ. Không khí giữa đêm bỗng náo động khi một đám thanh niên tóc nhuộm đủ “sắc cầu vồng” từ đâu kéo đến rú ga điên cuồng. Chủ quán từ chối tiếp vì quá... buồn ngủ và khách quá bèo, chỉ muốn uống rượu cho ấm. Đám thanh niên liền mua một lúc 10 lít rượu ra bãi cỏ lai rai chờ sáng ăn điểm tâm luôn! Hết nhậu nổi, 5 giờ 30 phút, chúng tôi quyết định khép lại hành trình của mình sau một ngày đêm mệt mỏi vì bia, rượu, chợt nghe cô gái bàn bên buông giọng lè nhè: “Uống cho hết. Ai chết mới cho về!”.
Phạm Thái Thanh
▪ Chân dung ông chủ kho báu (03/09/2005)
▪ Đề nghị truy tố 2 bị can (01/09/2005)
▪ Bắt tạm giam chủ nhiệm HTX Vận tải Mê Kông (01/09/2005)
▪ Tỉ phú cao su (01/09/2005)
▪ Chỉ có 30 ô tô mua vé tháng đậu xe tại khu trung tâm (02/09/2005)
▪ Khánh thành Công viên Thanh niên Gia Định (02/09/2005)
▪ Người có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn được vay vốn làm ăn (02/09/2005)
▪ Lượng khách ở bến xe, bến phà tăng đột biến (03/09/2005)
▪ Xe điên gây 4 vụ tai nạn (03/09/2005)
▪ Thiết kế đô thị “rượt” theo nhà (04/09/2005)