Tôi 30 tuổi, chưa kết hôn, có trình độ, gia đình gia giáo và nề nếp, làm ăn tạm coi là được và luôn đề cao chữ tín trong kinh doanh. Tôi yêu một người bằng tuổi, người phụ nữ ấy có hoàn cảnh éo le, cô ấy đã ly dị chồng và nuôi con gái 6 tuổi. Tôi biết đó là một người phụ nữ tốt và sẽ là một người vợ tốt. Và tôi yêu thương cả 2 mẹ con!
Mọi chuyện không có gì đáng nói (vì chúng tôi vượt qua được mọi so sánh và định kiến để đến với nhau và cả 2 bên gia đình đều yêu thương chúng tôi) nếu như vợ tương lai của tôi không thường xuyên bị những lời đề nghị khiếm nhã. Ảnh minh họa
Vợ tương lai của tôi cũng là một nhân viên kinh doanh, công việc của cả 2 chúng tôi đòi hỏi phải giao thiệp rộng và giữ được các mối quan hệ. Thế mà không biết bao nhiêu lần những con người "đức cao vọng trọng" lại có thể có những gợi ý "khiếm nhã một cách có văn hóa" với vợ tôi và các đồng nghiệp của cô ấy.
Không ít lần những tin nhắn (hay những cuộc điện thoại) của những vị trưởng phó phòng, thậm chí cả phó giám đốc và giám đốc các sở liên lạc đến máy của vợ tôi hoặc của các nữ đồng nghiệp của chúng tôi với những nội dung gợi ý sự "vui vẻ". Nếu ở góc độ doanh nghiệp thì những đối tác nam cùng ngành nghề kinh doanh với vợ chồng tôi cũng hay có trò đó. Thật nực cười, vợ chồng tôi đang kinh doanh trong lĩnh vực "thiết bị giáo dục".
▪ Chia tay vì không chịu 'quan hệ' (15/09/2008)
▪ "Người đắp chăn bông, kẻ lạnh lùng" (15/09/2008)
▪ Ngột ngạt vì chồng độc đoán (13/09/2008)
▪ Quan hệ cùng lúc với hai người (13/09/2008)
▪ Tâm sự của người phụ nữ "chán chồng" (11/09/2008)
▪ Chàng ham muốn mãnh liệt (10/09/2008)
▪ Xa mặt cách lòng? (09/09/2008)
▪ Khi vợ không chịu làm dâu (09/09/2008)
▪ Không thể yêu vì từng bị lạm dụng (09/09/2008)
▪ Và như thế anh đi… (06/09/2008)