Ngày của em đâu rồi!
Các Website khác - 02/06/2008

 

Các em đến với đường phố bằng rất nhiều nguyên nhân khác nhau: Đường phố là lối thoát cho những bất hạnh và bạo hành gia đình; đường phố cũng là nơi để các em kiếm thêm tiền phụ cha mẹ; đến với đường phố do mồ côi không nơi lương tựa, bị bỏ rơi; cha mẹ chia tay mà chính các em là nạn nhân. Tuy nhiên có những em gia đình rất tốt nhưng do nhận thức sai lệch đã bị bạn bè xấu lôi kéo…

Trẻ đường phố không chỉ là vấn đề xã hội bức xúc của TPHCM mà còn là sự nhức nhối của cả xã hội. Dạo quanh một vòng các tuyến đường, các khu chợ hay các công viên, quán cà phê của TPHCM những ngày này vào bất cứ thời gian nào, chúng tôi bắt gặp không ít trẻ em đi bán vé số, bán kẹo cao su, bán báo, đánh giày, xin tiền của khách…

Ngày 1/6 là ngày của chính các em, đa số trẻ em được cha mẹ đưa đi vui chơi ở công viên, vườn thú, khu giải trí… nhưng với trẻ em đường phố thì đó chỉ là một giấc mơ xa vời khi mà tờ báo cuối cùng trên tay chưa bán hết, tập vé số còn nguyên hay xin chưa đủ số tiền dù đã đi rạc cả chân… thì ngày “của chính mình” có nghĩa gì.

Không được hưởng một chút nhỏ hương vị của ngày của trẻ em toàn thế giới, nhưng không vì thế mà cuộc sống của các em kém phần thú vị.

Dưới đây là một vài hình ảnh về trẻ em “đường phố” tại TPHCM được chúng tôi ghi lại trong dịp 1/6.


Chưa bao giờ em dám lơ là công việc của mình khi chưa bán hết những thứ trên tay.


Những ngày hè oi bức này, rất nhiều trẻ em phải cùng cha mẹ ra ngoài “phơi nắng, dầm mưa”, vì đi làm hết nên chẳng ai trông con, người mẹ này đành phải đem con theo.


Vé số chưa hết, mẹ mệt con cũng mệt nên bé đã đánh một giấc ngon lành trong vòng tay của mẹ trên vỉa hè dù trời đang nắng như đổ lửa cũng như khói bụi của đường phố làm mắt mẹ cay nhòe.


Ngày 1/6 có ý nghĩa gì đâu khi mà bao ve chai chưa đầy, thôi đành “gác lại” triền miên ngày của chính mình


Vẫn còn nhiều vé số quá mà sắp đến giờ quay kết quả rồi, làm sao đây? Chút lại phải đi lấy giấy dò kết quả, tối lại nhận thêm chồng vé nữa…


Một buổi nhặt ớt đỏ và phồng cả tay mà cũng chỉ được hơn 20 ngàn đồng, nhưng cũng phụ được ba mẹ một phần, nên em rất vui.


Tuy vất vả để mưu sinh trên đường phố, đôi khi phải “đổ máu” để kiếm miếng cơm manh áo cho cuộc sống thường nhật nhưng nụ cười dường chưa bao giờ tắt trên môi của trẻ đường phố.

  

Đoàn Quý - Tùng Nguyên