Cô ấy là sinh viên thực tập ở cơ quan tôi. Ngay ngày đầu gặp cô ấy tôi đã si mê. Bạn bè bảo tôi cô ấy đẹp thật nhưng quá sắc sảo và có cái nhìn lạnh lẽo. Tôi chỉ thấy cô ấy đẹp như ngôi sao băng trên trời và mê muội lao vào con đường trinh phục trái tim cô ấy.
Không có ngày nghỉ nào tôi không thu xếp vào trường chở cô ấy đi chơi, đi xem phim, đi mua sắm và tụ hội cùng bạn bè cô ấy. Nghĩ rằng họ đều là sinh viên chưa đi làm nên chưa có tiền, mọi chi phí và cả bạn bè của cô ấy tôi đều chi trả hết. Có khi cả chục người đi picnic 1 – 2 ngày tốn kém đến 2 – 3 triệu đồng tôi cũng không tính đến. Những món quà mà cô ấy thích dù là hàng hiệu, tiền triệu tôi cũng mua tặng nhẹ nhàng. Có khi đã 12 giờ đêm, biết là tôi chưa ngủ, còn mải mê bên máy tính, cô ấy gọi điện bảo tôi ra phố, mua miến xào, phở xào hoặc bánh mỳ nóng kẹp thịt vào cho cả phòng ký túc xá tôi cũng chẳng nề hà, đi ngay.
Những lúc vào thăm cô ấy, tôi tự đi chợ và về trổ tài nấu nướng những món đặc sản đắt tiền chiêu đãi cả hội bạn của cô ấy. Mà ngày thường tôi có năng khiếu nội trợ gì cho cam. Mỗi lần định trổ tài như thế, tôi phải đọc thuộc cách làm một món đặc sản trong sách dạy nấu ăn đấy chứ! Bạn bè cô ấy khen ngợi tôi hết lời, họ vui sướng khi thấy tôi xuất hiện. Còn cô ấy lúc nào cũng tìm ra sai sót của tôi để góp ý, để chê một tý. Khi có hai người, cô ấy dịu dàng hôn tôi, tôi ấm ức như đứa trẻ ngoan mà mẹ vẫn không hài lòng, cô ấy nói: “ Khen để rồi anh phổng mũi lên à? Anh cũng thường thôi, không chúa lắm đâu”.
Tôi biết trước khi đến với tôi, cô ấy đã có người yêu. Chắc vì tôi yêu chân thành quá, mãnh liệt quá, xả thân quá nên cô ấy đã bị tôi chinh phục chăng? Bạn bè nhiều lần nhắc tôi không nên cung cúc, tận tụy với tình yêu quá mức như thế, sẽ bị xem thường. Nhưng rõ ràng sự cúc cung, tận tụy của tôi đã chinh phục được trái tim người đẹp đó thôi?
Thời gian cứ trôi, tôi đã tận tụy và hoàn toàn hài lòng với sự bận bịu, hy sinh vô điều kiện trong tình yêu của mình. Cô ấy cũng đã ra trường hơn một năm rồi. Tôi đã tìm được việc làm khá tốt cho cô ấy. Tưởng rằng đây là thời kỳ tình yêu của tôi sẽ đơm hoa kết trái sau những tháng ngày trường kỳ chinh phục. Nhưng tôi thật không sao hiểu nổi con người ấy. Lần thứ ba tôi giục cô ấy việc chính thức ra mắt hai gia đình và để bố mẹ tôi đến thưa chuyện với bố mẹ cô ấy cho tổ chức đám cưới. Và câu trả lời của cô ấy đã bóp nát trái tim tôi. Cô ấy nói rằng tôi và cô ấy không hợp nhau. Rằng rất cảm kích và biết ơn tình yêu mà tôi đã dành cho cô ấy, nhưng giờ suy nghĩ một cách nghiêm túc, cô ấy thấy chúng tôi không thể hòa hợp được. Rằng cô ấy có tính cách mạnh mẽ, luôn đòi hỏi cao ở mình cũng như ở bạn đời, mà tôi lại quá nhu nhược, thiếu bản lĩnh đàn ông. Cô ấy nói giá mà tôi cứng cỏi hơn, nam tính hơn…cuối cùng là lời cảm ơn những gì tôi đã dành cho cô ấy suốt hai năm qua và nói lời xin lỗi, xin được chia tay?
Đó chỉ là những lời ngụy biện phải không các bạn? Người ta có thể vô tình và bạc bẽo với nhau như thế ư?
▪ Vì sao những bà mẹ độc thân "ế"? (28/11/2008)
▪ Người yêu dọa sẽ thuê kẻ nhiễm HIV hại đời tôi (27/11/2008)
▪ Bẫy tình (26/11/2008)
▪ Thiếu tự tin: kẻ thứ ba vô hình (22/11/2008)
▪ Bị người tình ép phải cưới (21/11/2008)
▪ Bi kịch của những cô nàng nếm trái cấm trước hôn nhân (20/11/2008)
▪ Bị ruồng bỏ vì không sinh con trai… (19/11/2008)
▪ Đau đớn khi thiên chức làm mẹ bị chối bỏ (19/11/2008)
▪ Anh không yêu tôi vì thân hình tôi không hấp dẫn (18/11/2008)
▪ Những cú ngã khi tình yêu tan vỡ (18/11/2008)