![]() |
Các học viên cai nghiện ma túy tại Trường 5 chế biến hạt điều |
"Nếu không vào đây, chắc chắn tụi tôi không còn mấy người được sống đến ngày hôm nay…" - đó là tâm sự của H.M.K, cũng là ý nghĩ của phần lớn học viên đang cai nghiện ma túy tại các cơ sở thuộc Lực lượng Thanh niên xung phong (TNXP) TP Hồ Chí Minh.
Tuy đã có một thời gian dài trượt trong vũng lầy ma túy nhưng phần lớn học viên của Trường Giáo dục đào tạo và giải quyết việc làm số 5 đều hồng hào khỏe mạnh. Tận mắt chứng kiến bữa ăn của học viên, chúng tôi càng cảm nhận được tình cảm mà những cán bộ, đội viên TNXP dành cho các học viên. Theo quy định, tiền ăn của mỗi học viên chỉ có 5.000 đồng/ngày, tức mỗi bữa ăn chỉ vỏn vẹn 1.500 đồng bao gồm cả tiền chất đốt. Thế nhưng trên mỗi bàn ăn dành cho 6 học viên là một thau cơm trắng, một thau canh bầu và một tô thức ăn mặn gồm thịt heo và tàu hũ kho chung. Ông Huỳnh An Trung, Giám đốc trường cho biết: "Tiền ăn được nhà trường bù từ trại heo hơn 300 con, từ 1,2 ha mặt nước nuôi cá và 6 ha trồng rau xanh, các sản phẩm đưa vào bếp ăn thấp hơn giá thị trường hơn 20% nên mới được như thế...". Trầm ngâm hồi lâu, ông Trung tâm sự: "Nhà trường sẽ nỗ lực tối đa để cải thiện bữa ăn cho học viên, nhưng về lâu về dài chúng tôi sẽ khó kham nổi. Thành phố cần có chủ trương đầu tư vốn nhiều hơn để chúng tôi tổ chức cho học viên lao động, sản xuất...".
![]() |
Y sĩ Điểu N Tôi chăm sóc sức khỏe cho học viên |
Để giành lại những thanh niên tràn đầy sức khỏe, yêu đời từ những con nghiện, các cán bộ, đội viên TNXP đã đổ không biết bao nhiêu mồ hôi và công sức, thậm chí có nhiều đội viên TNXP hằng ngày phải tiếp xúc với nhiều học viên mang trong mình nhiều loại bệnh truyền nhiễm, trong đó có cả virus HIV. Y sĩ Điểu N Tôi, dân tộc Mơ Nông là một người như thế. Điểu N Tôi nguyên là chiến sĩ quân y Đồn biên phòng 767, năm 1999 do hoàn cảnh gia đình khó khăn anh xin ra quân, sau đó xin vào công tác ở Trường 5, hiện phụ trách mảng phòng chống lao cho học viên. Anh cho biết, lúc đầu tiếp xúc với các học viên nhiễm HIV, anh và gia đình rất lo. Nhưng rồi trước sự vật vã đau đớn của bệnh nhân lúc lên cơn, N Tôi lại lao vào công việc. Anh nói: "Nhìn các học viên xanh xao, suy sụp trước sự tàn phá khốc liệt của ma túy, tôi rất đau lòng. Cứu được ai dù có khó khăn nguy hiểm đến đâu chúng tôi cũng sẵn lòng chấp nhận...".
Ghi chép của Tấn Tú
▪ TNXP “áo trắng” (28/03/2005)
▪ Người thầy của những phạm nhân AIDS giai đoạn cuối. (24/03/2005)
▪ Ngôi nhà của "ngày mai tươi sáng" (23/03/2005)
▪ Vượt qua nỗi đau, làm lại cuộc đời (20/03/2005)
▪ CON ĐƯỜNG SỐNG CỦA MỘT NGƯỜI BIẾT MÌNH SẼ CHẾT (09/03/2005)
▪ Cùng con vượt qua thác ghềnh (14/02/2005)
▪ Tết của những người làm lại cuộc đời (04/02/2005)
▪ Giải pháp nào căn cơ hơn? (03/02/2005)
▪ Những tâm hồn đang hồi sinh (30/01/2005)
▪ Tìm hạnh phúc trong nỗi tuyệt vọng... (25/01/2005)